Thơ Trịnh Thanh Sơn
Cọng rơm vàng
Tôi sinh ra từ cọng rơm vàng
Từ bùn tối, cánh đồng và ngọn sóng
Từ những cơn gió mặn
Thổi rộng dài tít tắp những triền đê.
Nơi tôi nằm râm mát bóng lùm tre
Bước chân trâu thậm thịch trưa hè
Tiếng gà ban mai, đêm trăng chó sủa
Thành nước mắt, thịt da và hơi thở.
Có thể quên được chăng
Có thể chối từ điều đó?
Đất chôn nhau cũng có quyền lìa bỏ
Như thói quen xé đi tờ lịch cũ
Như thói quen?
Đất lạ quê người trong cơn sốt miên man
Trước mắt tôi những cọng rơm vàng ...
0 comments:
Post a Comment