Lo Cao Nhum
thơ, có những bài viết xong, công bố rồi quên béng luôn. Nhưng cũng có những bài cứ ám ảnh mãi. "Dòng sông trôi" tôi viết vào dịp 8/3 năm 2015, đến tận giờ cứ vang vẳng những câu thơ như "Những thiết thân trôi đi biền biệt / Những yêu thương rồi bỗng hóa nhạt nhòa?"...
DÒNG SÔNG TRÔI
Những nhành lau rụng hết bông rồi
Còn xao xác nỗi niềm cỏ úa
Tôi lặng thinh bên dòng sông muôn thủa
Bên dòng sông chợt nghĩ về dòng trôi.
Một dòng trôi ríu rít hoa tươi
Niềm hoan ca của ngày dâng tặng
Ngỡ sóng ghềnh hôm qua chừng đã lắng
Hạnh phúc được đợi chờ, hạnh phúc thăng hoa.
Dòng sông trôi, dòng sông sẽ đi xa
Ai biết trước lòng sông còn ngầm đá
Ai biết được sau chặng dài vật vã
Dòng sông trôi êm ả đến chân trời?
Những gì còn, những gì trôi ngày mai
Những gì dưng trở thành thân thiết
Những thiết thân trôi đi biền biệt
Những yêu thương rồi bỗng hóa nhạt nhòa?
Lau xơ xác còn hẹn mùa đơm hoa
Dòng sông trôi tuần hoàn về núi
Dòng đời trôi biết về đâu em hỡi
Mỗi lặng im thêm xa cách ngàn trùng?
0 comments:
Post a Comment