Nguyễn Thái Sơn
NHÀ THƠ CHẾ LAN VIÊN KHÓC XUÂN QUỲNH, LƯU QUANG VŨ
Tôi không nhớ rõ, rằng khi ấy vẫn còn là cuối tháng Tám hay đã sang tháng Chín. Chỉ chắc chắn một điều, những ngày ấy Nhà thơ Chế Lan Viên mới nhập viện (lầu Chín, Bệnh viện Chợ Rẫy), chưa có kết luận bị ung thư. Nét mặt tươi tỉnh, Ông nói: “Mình nằm ít ngày, kiểm tra xong thì về...”. Mỗi lần tôi vào thăm đều thấy nhà thơ tươi tỉnh, cười, y hệt như kiểu ảnh ai đó đã chụp, cho tôi một bản sau (hoặc trước) đó ít ngày.
Nhưng hôm ấy tôi thấy ông buồn. Ngồi với Ôngkhoảng nửa giờ, gần ra về tôi chợt nghe Ông khẽ nấc lên, và nước từ mắt trái, chảy qua mắt phải rồi lăn xuống gối. Ông nói, giọng không tròn như mọi hôm mà rè, méo: “Xuân Quỳnh… Lưu Quang Vũ… chết…rồi”. Đó là lần đầu tiên tôi nghe tiếng nấc dù rất nhỏ và nhìn thấy nước mắt của Chế Lan Viên… (sau đó, lần thứ hai, cũng là lần cuối cùng, tại phòng bệnh này, tôi nhìn thấy nước mắt của Ông lần nữa. Tôi sẽ không bao giờ cho phép mình kể rõ về chuyện này, chỉ có thể nói rằng: những giọt nước mắt ấy cũng là vì, cho một “người khác” chứ không phải Chế Lan Viên khóc vì mình.
(29/8/2013. Nguyễn Thái Sơn)
Bên Giường Bệnh Nhà thơ Chế Lan Viên tại Viên Tĩnh Viên:
Thầy Nguyễn Xuân Nam, Nguyễn Thái Bình, NT Sơn
Nhà văn Nguyễn Khải, Nhà thơ Xuân Thiều thăm Nhà thơ Chế Lan Viên
(Nguyễn Thái Sơn chụp tại Viên Tĩnh Viên)
Nhà thơ Chế Lan Viên & Nguyễn Thái Sơn
(lầu Chín Bệnh viện Chợ Rẫy)
0 comments:
Post a Comment