Đến mùa kết nạp hội viên mới.
Huỳnh Đông Dụ
Chuẩn bị đến mùa kết nạp Hội viên  mới và mùa giải thưởng văn học của Hội Nhà văn Việt Nam, Dụ  tôi, là một hội viên mới kết nạp được vài năm nay xin hiến các  bạn đang có đơn đứng ở cổng Hội Nhà văn kinh nghiệm của bản  thân mình. Tôi cho rằng đây là kinh nghiệm xương máu, mà suốt bao  nhiêu năm chờ chực, cuối cùng tôi mới học được và thành  công.Khi thành công rồi, tôi mới hiểu câu mà một quan chức Hội  Nhà văn nói với tôi trước đây: “ Vào Hội Nhà văn khó thì rất  khó và dễ thị lại cũng rất dễ”. Tôi đi vào vấn đề luôn.
Điều kiện:
- In hai tập sách ( Nếu là văn vần  thì đề là thơ. Nếu là văn xuôi thì không cần đề gì cả. Giống  như trường hợp của nhà báo Xuân Ba).
- Điều tra để biết rõ tên tuổi, địa  chỉ của 16 Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn và 9 uỷ viên  trong Hội đồng ( Hội đồng mà mình xin vào: thơ, văn xuôi, hoặc  lý luận phê bình ).
- Chuẩn bị một số kinh phí.
Sau khi đã nộp đơn, hồ sơ cho Ban Tổ  chức Hội viên ( Địa chỉ: Ban Tổ chức Hội viên- Hội Nhà văn  Việt Nam- số 9 Nguyễn Đình Chiểu – Hà Nội) thì tìm hiểu cách  tiến hành.Có hai cách cơ bản:
- Cách thứ nhất:Tìm đến CÒ. Giao  kính phí cho CÒ theo yêu cầu của CÒ. CÒ sẽ tính toán cụ thể  và lo liệu. Thường thì CÒ lấy ½ số tiền trước. Xong việc,  mình phải giao nốt. Làm cách này nhàn thân, nhưng kinh phí cũng  tốn kém vì phải chi thù lao cho CÒ. Tuỳ theo tài năng của đối  tượng mà CÒ đòi tiền nhiều hay ít. Ví dụ thơ phú mình chả  ra gì thì thường phải chi nhiều tiền.
- Cách thứ 2: Cách này chia làm hai kiểu.
+ Kiểu 1:  Thường thì cuối năm Hội  tổ chức họp tổng kết một lần. Thời gian khoảng 2-3 ngày. Trong  mấy ngày đó Hội đồng chuyên môn bỏ phiếu kết nạp Hội viên  mới, được ai thì ngay hôm sau, Ban Chấp hành họp bỏ phiếu vòng  hai- Thế là xong. Vì vậy mình chỉ bỏ ra khoảng 4-5 ngày ra Hà  Nội tập trung lo việc này.
Trước hết đi đến từng địa chỉ của 9  Hội viên Hội đồng chuyên môn. Không cần phải dài dòng văn tự,  chỉ nói mấy câu rồi đưa cho họ một chiếc phong bì khoảng từ  2-3 triệu đồng 1 người ( nên biếu kèm theo 1 cuốn tác phẩm của  mình cho lịch sự). Riêng Chủ tịch Hội đồng thì phải nhiều hơn:  3-4 triệu- tuỳ theo mức quen thân).
Xong, nằm chờ. Khi Hội đồng vừa bỏ  phiếu xong, phải có chân trong báo ngay xem có lọt được vào  vòng Ban Chấp hành không. Nếu đủ phiếu vào được vòng này, thì  ngay lập tức hôm đó, thậm trí đi cả đêm gặp 16 Uỷ viên Ban  Chấp hành ( lúc này các vị tập trung hết về Hà Nội rồi)  cũng làm như gặp Uỷ viên Hội đồng chuyên môn. Chỉ khác là tiền  trong phong bì nhiều hơn ( khoảng từ 3-4 triệu đồng. Riêng Chủ  tịch khoảng 5- 7 triệu đông. Nếu là đại gia có thể 10 triệu).  Thế là OK.
Lưu ý: Nếu ít tiền thì khi đi gặp  Hội đồng chuyên môn, hoặc Ban chấp hành không cần gặp đầy đủ.  Chọn quá bán cũng có thể được. Ví dụ 9 vị thì đi 6 vị chắc  ăn là được. ( Năm nay Hội đồng văn xuôi còn có 8, vì  Y Ban bỏ  cuộc chơi. Ban Chấp hành 16 vị thì đi 10 vị cũng có thể được  nhưng phải chắc ăn).
+ Kiểu 2: Kiểu này đã có một số  người làm nhưng cũng không ít người thất bại. Nhưng cũng có  người thành công. Đó là gửi tiền qua bưu điện đến các địa chỉ  uỷ viên Hội đồng và Uỷ viên Ban Chấp hành (Nếu biết được tài  khoản của các vị thì chuyển qua cũng được). Cách này hơi tù  mù vì gửi trước cho các uỷ viên Hội đồng thì được. Nhưng đến  Ban chấp hành thì gửi không kịp. Do đó, tốt nhất là làm theo  kiểu 1 hay hơn.
Lưu ý: Có một số trường hợp nhận  tiền vẫn không bỏ phiếu, nhưng thông tin cho đối tượng là “ Chú  chỉ được mấy phiếu, trong đó có phiếu của tớ. Vẫn không quá  bán, thôi để sang năm”. Và có một vài trường hợp trả lại tiền  không nhận ( trường hợp này có hai lý do: Một là họ liêm  khiết, hai là họ có liên quan đến đồng nghiệp, cấp dưới, thân  quen …nên sợ lộ mà mang tiếng).
Cơ chế này nếu không có gì thay đổi  thì chắc chắn còn tồn tại hai năm nữa. Vì tháng 7 năm 2015  Đại hội nhiệm kỳ, nếu bác Hữu Thỉnh còn làm chủ tịch thì  yên tâm. Chỉ sợ người khác làm thay bác Hữu Thỉnh họ dẹp đi  thôi.Vì vậy còn hai năm nữa, các đồng nghiệp hãy cố lên.
Vài kinh nghiệm bản thân ngõ hầu các chiến hữu. Chúc các chiến hữu hãy thành công!
 H. Đ.D
 ( Kỳ sau:Vài kinh nghiệm ẵm giải thưởng )

Thói háo danh dẫn con người đến chỗ bị trị, à quên bị mất tiền. Kêu oan làm chi cho thêm nhục!!!!
Năm ngoái có một tay được kết nạp vào Hội đã tổ chức Lễ đón rước khá là rình rang cái quyết định của Ban chấp hành. Minh có đến dự và chọc một câu cho nó… vui: Đây là ví dụ kinh điển minh họa cho câu tục ngữ Mồ cha không khóc, đi khóc tổ mối … Và ăn xong thì về.
Cái danh Nhà văn thì bốc mùi nhưng xôi thịt hôm ấy khá là ngon. He he
Thế còn cái loại không tiền , không thế , bất đắc chí như Phạm Thành,Trần gia Lạc,Thuận Văn …thì làm thế nào?Kiến thức thì như bụng người Thanh Hóa ăn cháo rau má nguội,tư cách thì như mấy bé “khóa vi rô” xem ra khó hè, khó hè…
Vậy nên cái võ”dô ta ,dô tà” như Đàm Vĩnh Hưng lại có chiều hiệu nghiệm.Chửi vung vít , nuôi bày đàn các fan như Đinh Thắng,Nguyentuan, Trong lu, Trần gia Tiên…và nhiều bút danh bẩn như phân gà sáp nữa vốn là ngón nghề của cái mặt xấu xa thối tha này.Nhưng xem ra ở đây là sự lợi dụng lẫn nhau chứ đâu được vô tư như trường hợp Mr.Đàm.Mr.Thành thì cần đánh bóng “cần được sự phong thánh”như lời tự thú.Bọn bất mãn, phản quốc, lũ Việt gian…được nuôi từ những đè tài”thông giao tiểu thiên địa”từ lỗ đít Mr.Thành cần đớp ,hít, để chửi bậy.Hai bên cần sự thủ dâm tinh thần tương hỗ.
Gay cấn là đến lúc không lợi dụng được nhau nữa thì như thế nào nhỉ?Khi sự hòa đồng của sự ba que và xỏ lá không còn chắc còn lắm cảnh vui.
Ông nên sửa mình.Kim dung chỉ ra cao thủ võ lâm có thể nói bằng bụng.Đó gọi là công phu phúc âm.Nay ông Phạm Thành nói bằng lỗ đít thì chắc không phải là công phu võ lâm mà công phu gì vậy ông?