TÍNH KHÔNG
trong Bài Kinh ngắn về Tánh Không (Culasunnata-sutta) giảng về tánh không, Đức Phật đã nêu lên bảy giai đoạn thiền định, từ các cấp bậc thô thiển thăng tiến dần lên thể dạng tánh không tối thượng. Bảy giai đoạn này như sau:- cảm nhận gian nhà, ngôi làng và khu rừng, tất cả đều vắng lặng và trống không- cảm nhận mặt đất bằng phẳng, không núi đồi, sông ngòi, cây cỏ- cảm nhận bầu không gian vô tận và trống không- cảm nhận sự tỏa rộng của tri thức vô biên trong tâm thức của người hành thiền- cảm nhận sự vắng lặng và trống không của hư vô- cảm nhận sự kiện không cảm nhận của chính mình- cảm-nhận-không-cảm-nhận hay thực hiện được "tánh không tối thượng không có gì vượt hơn được"
Tuy nhiên một đôi lần Đức Phật cũng đã từng nói Ngài luôn thường trú và trải qua cuộc đời mình trong cõi tánh không. Điều này cho thấy rằng tánh không không hề hủy hoại sự hiện hữu, trí sáng suốt và nỗ lực phi thường của một con ngưòi, và nhất là không hề biến một cá thể trở thành hư vô.
Tánh không chỉ xóa bỏ những gì ô nhiễm của những thứ hư cấu phát sinh từ các xung năng của một cá thể.
"Tánh không tinh khiết và tối thượng" ấy không hề thụ động mà đúng hơn rất tích cực. Nó xóa bỏ tất cả mọi hiện tượng trong thế giới, mọi xung năng thúc đẩy thế giới phải chuyển động. Nó xóa bỏ mọi hình tướng trên thân xác,
. Nó xóa bỏ cả những hành động hung hăng hay thân ái, những ngôn từ ti tiện, lừa phỉnh, độc ác, bịa đặt hay dịu dàng, nhân hậu, hòa nhã và tràn ngập yêu thương
Nó xóa bỏ ngũ giác và mọi cảm nhận như thích thú, ghét bỏ và mọi thứ cảm tính toại nguyện, bất toại nguyện hay trung hòa, luôn tìm cách khơi động và thúc dục sự thèm muốn và ghét bỏ của bản năng.
Nó xóa bỏ mọi xung năng, tư duy và tác ý, mọi đau buồn, khổ nhọc, hận thù, vui sướng, hân hoan, yêu thương, hờn giận, tiếc nuối. Nó xóa bỏ những ý đồ đen tối, những mưu mô biển lận và cả những ý nghĩ nhân hậu, chân thật và từ bi.Tóm lại tánh không xóa bỏ cả cái tốt lẫn cái xấu, tất cả các hình tướng và những sự chuyển động của chúng trong thế giới kể cả năm thứ ngũ uẩn của một cá thể.Nó tẩy sách mọi thứ ô nhiễm trên dòng chảy liên tục của tri thức, không có một vết hằn nào của nghiệp có thể còn tồn lưu, không còn một tác ý nào được sinh ra, không còn một sự tạo dựng nào được hình thành.
Dòng tri thức đó tuy vẫn tiếp tục luân lưu, thế nhưng thật tinh khiết, nhẹ nhàng và trong suốt, trong hơn cả không gian vô tận, nhẹ hơn cả hư vô, tinh khiết hơn cả tánh không, bởi vì cái tri thức đó đã trở thành chính "tánh-không" của "tánh-không".Khi dòng tri thức đã trở thành "tánh-không-của-tánh-không" hay nói cách khác là đã được thay thế bởi thể dạng "tánh không tối thượng không có gì vượt hơn được" do chính Đức Phật nêu lên trong một bài kinh thật ngắn là Culasunnata-sutta, thì cũng sẽ không còn bất cứ một chút tồn dư nào để có thể giúp ý thức được tính cách Đa Dạng hay Nhất Nguyên của mọi hiện tượng, hay để cảm nhận được thế nào là Phật Tính, Bản Thể của Phật, Như Lai Tạng, Hiện Thực, Chân như, Thực Tại, Niết Bàn, Tánh Không... và kể cả Tánh-Không-của-Tánh-Không, bởi vì tất cả các thuật ngữ ấy cũng chỉ đơn giản là những tên gọi mà thôi.
Tuy nhiên phía sau tất cả những thứ ấy và bên trong cái "tánh-không-của-tánh-không" ấy dường như vẫn còn lưu lại một nụ cười, một nụ cười thật trầm lặng của một Vị Phật đã ngồi yên hơn hai mươi lăm thế kỷ trên dòng luân lưu của tâm thức của mỗi chúng ta để chờ đợi chính chúng ta hôm nay.Nếu căn cứ vào sự lý luận lô-gic (sự hữu lý)thì sẽ không thể có bất cứ một thứ gì vừa trống-không lại vừa không-trống-không được, tuy nhiên ngược lại thì bắt buộc chúng ta phải chấp nhận có một thứ gì đó có thể mang hai thể dạng khác nhau. Phật Giáo đưa ra khái niệm về tánh không hầu giúp chúng ta hình dung ra, hay đúng hơn là cảm nhận được, thể dạng phi-nhị-nguyên (non-duality) và đấy cũng chính là cốt tủy của tánh không (nhị-nguyên là tính cách đối nghịch giữa chủ thể và đối tượng, tức là giữa người quan sát và đối tượng được quan sát, dù đối tượng ấy là một vật thể hay một sự kiện thuộc ngoại cảnh hay là các tư duy và xúc cảm bên trong tâm thức. Thể dạng phi-nhị-nguyên là một thể dạng cảm nhận của tâm thức khi nó đã loại bỏ được sự đối nghịch giữa chủ thể và đối tượng. Thật ra thì đây cũng là cách định nghĩa đặc thù của Duy Thức Học về tánh không).
Home
»
»Unlabelled
» Chia sẻ Thân thiện
Tuesday, 14 May 2013
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
Các nhà khoa học tạo ra khớp thần kinh nhân tạo tự động học hỏi Bộ não của mỗi người có hàng tỷ các nơ-ron và hàng nghìn tỷ các khớp thần ki...
-
Những Người Thích Ăn Thịt Đồng Loại Trận mưa đêm qua khiến hai mươi lăm người ở Thung Lũng Già Nua bị sét đánh. Chết tươi và đen như quỷ. Tr...
-
Khoảng cách thiên văn học Điều căn bản cho sự hiểu biết cơ bản nhất của vũ trụ là nắm bắt được những khái niệm về quy mô rộng lớn về khoản...
-
Nhà soạn nhạc nổi tiếng, nghệ sỹ nhân dân Liên Xô Andrey Espay , tác giả của nhiều bài ca nổi tiếng , trong đó có bài hát “Đôi bờ” vừa qua đ...
-
Chủ Nhật Buồn Đây là lời dịch theo bản tiếng Anh mà chắc là cụ Phạm Duy ngày xưa từng dịch. Chủ nhật sầu thương lên ngôi chỉ ngồi chờ mo...
-
Câu chuyện 1: Một thương gia đến tìm một nhà sư, ông hỏi: - Thưa thầy, nhiều khi con muốn buông bỏ hết vì quá mệt mỏi nhưng không được. Thầy...
-
những người không ngủ tôi biết những người không ngủ anh ta đổ đêm ra các bình mực viết tiểu thuyết trong nhà bếp lúc tảng sáng tôi thấy chỉ...
-
: Tiếng Việt Sài Gòn cũ Nguyen Truong Lỗi tại người đánh máy? Vấn đề ngôn ngữ là vấn đề của muôn thuở, không riêng gì của người Việt. Trong ...
-
Vũ trụ bắt đầu từ một Big Bang Vũ trụ trông gần giống nhau trong tất cả các hướng, nhưng các thiên hà xa xôi xuất hiện trẻ hơn và ít tiến ...
-
Lý thuyết Vụ Nổ Lớn (Big Bang Theory) là lời giải thích tin cậy nhất về nguồn gốc của vũ trụ. Theo cách nói đơn giản nhất, nó nói đến vũ trụ...


0 comments:
Post a Comment